1. Sự ra đời và phát triển
– Sau Chiến tranh thế giới thứ hai, các nước Tây Âu thắt chặt quan hệ.
— Năm 1951, Hiệp hội Than và Thép Châu Âu được thành lập. Bao gồm các quốc gia sau: Pháp, Đức, Ý, Bỉ, Hà Lan và Lúc-xăm-bua.
1957: Cộng đồng Kinh tế Châu Âu (EEC).
1958: Cộng đồng Nguyên tử Châu Âu.
– 1967: thống nhất ba tổ chức thành Cộng đồng châu Âu (EU).
– 1993: đổi tên thành Liên minh châu Âu (EU) (Hiệp ước Mác).
– EU ngày càng mở rộng về số lượng thành viên và vùng lãnh thổ: từ 6 nước ban đầu (1957) đến 2013 còn 28 nước.
– Ngày 31/01/2020 Anh chính thức rời EU => 27 nước thành viên rời EU.
2. Mục đích và thể chế của EU
– Mục đích:
+ Tạo lập và phát triển một khu vực mà hàng hóa, con người và vốn có thể luân chuyển tự do giữa các thành viên.
+ Tăng cường hợp tác, liên kết kinh tế, pháp luật, an ninh, ngoại giao.
– Thể chế: nhiều vấn đề quan trọng về kinh tế và chính trị không phải do chính phủ các nước thành viên quyết định mà do các cơ quan của EU quyết định.
+ Hội đồng Châu Âu
+ Quốc hội
+ Hội đồng Bộ trưởng
+ Ủy ban Đoàn thể
II. Vị trí của EU trong nền kinh tế thế giới
1. Trung tâm kinh tế hàng đầu thế giới
– Hình thành thị trường chung, tự do lưu thông hàng hóa, con người, dịch vụ và vốn; sử dụng cùng một loại tiền tệ euro. EU đã trở thành trung tâm kinh tế hàng đầu thế giới.
Tuy nhiên, vẫn có sự khác biệt về trình độ giữa các quốc gia.
2. Tổ chức thương mại cao nhất
— Nền kinh tế EU phụ thuộc nhiều vào xuất nhập khẩu.
– Các nước hủy bỏ thuế quan với nhau và sử dụng cùng một mức thuế suất.
EU dẫn đầu thế giới về thương mại.
— EU là đối tác thương mại lớn nhất của các nước đang phát triển.
— EU hạn chế nhập khẩu nhiều mặt hàng công nghiệp và trợ cấp cho sản xuất nông nghiệp.